Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013


Mưa mùa hạ
Tôi hạnh phúc. Hạnh phúc vì được cùng người mình yêu đứng dưới mưa như vậy.


Những ngày đầu tháng năm, mưa cứ trút xuống như cô gái trẻ bỗng hờn giận người yêu. Khi tiết trời chuyển mùa, không khó để gặp những cơn mưa như thế.

Trời có thể đang nắng đấy, lại mưa ngay được. Người miền Bắc vào những ngày giao mùa luôn chuẩn bị trong cốp xe một chiếc áo mưa, hoặc một chiếc ô đủ dùng. Trời Hà Nội là vậy, cứ giao mùa là lại thế, cứ như thiếu nữ tuổi mười lăm, đang tập tành làm người lớn. Nhưng vì bản chất vẫn là trẻ con nên thi thoảng lại dỗi, lại hờn, nước mắt cứ tuôn rơi vô cớ. Ông trời thấy vậy, cũng muốn được trở thành những đứa trẻ mới lớn như vậy.

Chúng tôi đang chọn cho mình cặp vòng tay đôi thì mưa cứ nặng hạt dần, rồi ào ào trút xuống. Hai đứa trú vội vào một hiên nhà cách chỗ đứng vài bước chân. Chợ đêm phố cổ ngày cuối tuần rất đông. Đông người đi mua, đông kẻ đi bán, nhiều hàng hóa, đủ tiếng mời chào. Hà Nội vẫn giữ được nét đẹp chợ đêm, đó là chỉ bán với giá rất rẻ mà chất lượng không thua kém hàng trong shop là bao nhiêu. Đặc biệt là quần áo, dày dép, và các món phụ kiện đủ kiểu cách từ kính cho tới dây lưng, ví da.

Vì mưa rất to, nên dù đứng nép ở tít trong tôi vẫn cứ bị ướt. Vậy là, bạn BF đã đứng trước nhận lấy hết những hạt mưa to đùng. Tụi tôi, người đứng trước che cho người đứng sau, mưa cứ bắn xối xả dưới chân, bắn xối xả vào tóc (may mà mình chưa gội đầu ). Lưng bạn ấy rất rộng cho nên tôi đứng sau hầu như không bị ướt, chỉ có mấy hạt bụi bay vào tóc mà thôi. Tôi áp mặt vào lưng bạn ấy, cảm nhận hơi ấm tỏa ra từ làn da. Lúc bấy giờ tôi chỉ ước, sau này chúng tôi sẽ còn được ở bên nhau như thế. Hai đứa không nói gì, lặng lẽ ngắm mưa, lặng lẽ ngắm người... trú mưa.



Những ngày đầu mùa, người ta rất hay gặp những cơn mưa bất chợt như thế. Có người tạt vào lề đường, uống một cốc trà đá rồi chờ mưa ngớt đi tiếp. Có người lại thích được ngắm mưa qua một cửa kính, nên đã vào quán cafe. Có người vội vã trùm chiếc áo mưa để về với tổ ấm của mình. Có người cứ để mặc vậy, dầm mưa cho đến tận lúc về đến nhà. Mỗi người một kiểu, bởi mỗi người một tính cách.

Ở chợ đêm mà, có các nhóm bạn đi cùng nhau, có gia đình, bạn bè đi với nhau, cũng có các cặp tình nhân đi với nhau như tôi với người yêu vậy. Trong các mái hiên có vài tốp đứng với nhau, cùng nhau đùa nghịch với mưa. Các hàng quán thì giăng vải bạt ra để che cho hàng hóa của mình khỏi ướt. Sau đó thì người che, người thu dọn, vì mưa ngày càng nặng hạt, mưa như trút nước...

Cảnh tượng rất đỗi bình dị ấy khiến tôi như ngừng thở. Tôi hạnh phúc. Hạnh phúc vì được đón cơn mưa bất chợt, hạnh phúc vì mình đã dừng lại trú mưa, không vội vã. Hạnh phúc vì được cùng người mình yêu đứng dưới mưa như vậy. Hạnh phúc vì được thấy những điều hạnh phúc giản đơn như thế.

Hai bàn tay đan chặt trong màn mưa dày đặc. Màn mưa vẫn không ngừng rơi dưới bóng điện cao áp. Một vài người không kiên nhẫn được nên đã vội mặc áo mưa đi về. Nhiều người nhắn tin cho bạn bè trong lúc chờ mưa tạnh. Chỉ có vài người là ngắm những kẻ quanh mình. Đức thi thoảng quay sang thơm vào má tôi, hôn lên môi tôi, rất nhẹ, đầy trìu mến. Mưa mùa hè, mưa đầu mùa, để lại cho tôi những xúc cảm khó quên.
LIKE hoặc SHARE bài viết ^^ ủng hộ itviet360 nhé
Chia sẻ:
Chia sẻ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét